Tên gốc : 爱上300岁的女孩
Tác giả : Ngô Đàm NhưTình trạng : 3 tập - hoàn thành
Thể loại : Shoujo
Tóm tắt :
Cô gái 300 tuổi là câu chuyện buồn kể về 3 kiếp làm người của thiên sứ Nhược Lan. Trước khi đầu thai vào kiếp người để tu hành, Nhược Lan được trao cho 3 bông hoa sen - hồng, tím và trắng - tượng trưng cho sắc đẹp, sự giàu có và trí tuệ, tương ứng với những điều cô có được khi làm người.
Trong 3 kiếp người, Nhược Lan đã gặp gỡ 3 kiếp của Hổ Ninh và lúc nào cũng chỉ yêu mình anh. Tuy nhiên, số trời đã định, Hổ Ninh và Nhược Lan là hai linh hồn có duyên mà không phận. Gặp gỡ nhau rồi lại chia ly, trong vòng quay luân hồi mãi mãi không thể bên nhau. Sự xinh đẹp, giàu có, thông minh cũng không giúp Nhược Lan chống lại được số mệnh. Số mệnh của cô cũng như loài hoa sen cao quý - tỏa hương ngát cho đời nhưng bản thân luôn bị trói chặt với bùn nhơ, không thể tự do mưu tìm hạnh phúc.
Xuyên suốt đi cùng với người thiếu nữ qua những vòng luân hồi luôn có hình ảnh những đóa hoa sen. Sen hồng mang theo sắc đẹp rực rỡ, sen tím là của cải giàu sang và sen trắng là trí tuệ hơn người. Tại sao lại là sen ?
Bởi vì sen là biểu tượng của nhà Phật, của luân hồi, của cõi mộng ảo, thế cho nên mới cùng người thiếu nữ trải qua bao kiếp luân hồi…
Bởi vì sen là thứ xinh đẹp nhưng sống trong vũng bùn, như số phận thiếu nữ mong manh chôn vùi trong khổ ải…
Là ngọn đuốc soi con đường đến bể trầm luân thử thách, như muốn nàng ngộ ra mà xa rời khỏi cõi hồng trần, nhưng rốt cục những khổ ải ấy chẳng thể ngăn nàng hướng trái tim mình về dòng xoáy cuộc đời dẫu đắng cay mà vẫn ẩn chứa những phút ngọt ngào nồng ấm hiếm hoi nàng trân trọng…
Sen hồng, sắc đẹp rực rỡ, ngay từ khi nàng lựa chọn thì số phận cũng đã được định đoạt…Không như của cải và tài năng, sắc đẹp bị thời gian trói buộc, kẻ có sắc đẹp rực rỡ cả cuộc đời chỉ có thể là người yểu mệnh. Vì lẽ đó mà số kiếp đầu tiên của nàng chấm dứt khi vẫn còn trẻ trung, vẫn đẹp đắm say lòng người…Con người vốn là loài say mê cái đẹp, hướng đến cái đẹp, nhưng cũng là loài yếu đuối, ích kỷ không chống nổi cám dỗ, chính vì vậy mà sắc đẹp ấy cũng đem tới cho nàng bao mối nhân duyên nghiệt ngã…
Sen tím, giàu sang phú quý, nhưng vốn chỉ là phù du, là thứ vô cảm lạnh lẽo. Kiếp người thứ hai bao phủ trong bạc vàng, trong ngưỡng mộ, nhưng nàng có thấy ấm áp chăng ? Của cải đi theo nàng cả đời, nàng có chồng tốt, con ngoan, có nhà cao cửa đẹp, sống hưởng vinh hoa, nhưng cõi lòng nàng chết lặng. Cũng chỉ vì mối duyên gặp gỡ nơi hội hoa đăng. Nếu chẳng có cái đêm định mệnh ấy, nàng có lẽ đã chẳng khát khao đến thế, có lẽ đã như bao người thiếu nữ khác cam chịu số kiếp, để rồi an hưởng cuộc đời như vốn dĩ phải thế. Và một lần nữa, nàng chẳng hề hối hận cho mối duyên gặp gỡ này…
Cuối cùng, đóa sen trắng của trí tuệ. Con người vì sao đau khổ ? Vì có trí tuệ để nhận ra đau thương, để hiểu được sâu sắc nỗi khổ ải mà mình phải chịu…Kiếp sống này, nàng vẫn chẳng được hạnh phúc hơn…Trí tuệ cho nàng tự chủ, cho nàng khả năng tự tạo lập cuộc sống cho mình, nhưng vẫn không cho nàng tình yêu, để đến lúc nhận ra tình cảm của người ấy, thì hai người lại buộc phải lìa xa…
Với Nhược Lan, có lẽ chỉ một thứ trên đời này thực sự thuộc về nàng, dù trải qua ba kiếp, dù lựa chọn có khác biệt, duyên phận và tình yêu kiếp nào cũng thế, tâm hồn hai con người dù buộc phải quên hết ký ức tiền kiếp vẫn cứ hướng về nhau, hướng về người mà chỉ nhân duyên chưa bao giờ se kết…
Nhược Lan mãi mãi trân trọng tình yêu ấy như đóa sen dù sống trong bùn nhơ vẫn giữ mình thanh cao, xinh đẹp. Kết thúc của nàng, có lẽ chẳng phải là bi kịch, nàng có được tình yêu, nàng vẫn ôm giữ những tình cảm và trải nghiệm cay đắng ngọt bùi đều có đủ mà bao năm nàng lưu luyến, nàng có thể bảo vệ người mình trân quý và có thể đem tới cho người ấy hạnh phúc, vòng xoay số mệnh của nàng dù nghiệt ngã chẳng phải đã rất đủ đầy và trọn vẹn sao ? Đến cuối cùng, nàng vẫn không một lần hối hận, đóa sen vẫn lặng lẽ mỉm cười bên nàng, như tình yêu chỉ thuộc về nàng mà thôi…
Bởi vì sen là biểu tượng của nhà Phật, của luân hồi, của cõi mộng ảo, thế cho nên mới cùng người thiếu nữ trải qua bao kiếp luân hồi…
Bởi vì sen là thứ xinh đẹp nhưng sống trong vũng bùn, như số phận thiếu nữ mong manh chôn vùi trong khổ ải…
Là ngọn đuốc soi con đường đến bể trầm luân thử thách, như muốn nàng ngộ ra mà xa rời khỏi cõi hồng trần, nhưng rốt cục những khổ ải ấy chẳng thể ngăn nàng hướng trái tim mình về dòng xoáy cuộc đời dẫu đắng cay mà vẫn ẩn chứa những phút ngọt ngào nồng ấm hiếm hoi nàng trân trọng…
Sen hồng, sắc đẹp rực rỡ, ngay từ khi nàng lựa chọn thì số phận cũng đã được định đoạt…Không như của cải và tài năng, sắc đẹp bị thời gian trói buộc, kẻ có sắc đẹp rực rỡ cả cuộc đời chỉ có thể là người yểu mệnh. Vì lẽ đó mà số kiếp đầu tiên của nàng chấm dứt khi vẫn còn trẻ trung, vẫn đẹp đắm say lòng người…Con người vốn là loài say mê cái đẹp, hướng đến cái đẹp, nhưng cũng là loài yếu đuối, ích kỷ không chống nổi cám dỗ, chính vì vậy mà sắc đẹp ấy cũng đem tới cho nàng bao mối nhân duyên nghiệt ngã…
Sen tím, giàu sang phú quý, nhưng vốn chỉ là phù du, là thứ vô cảm lạnh lẽo. Kiếp người thứ hai bao phủ trong bạc vàng, trong ngưỡng mộ, nhưng nàng có thấy ấm áp chăng ? Của cải đi theo nàng cả đời, nàng có chồng tốt, con ngoan, có nhà cao cửa đẹp, sống hưởng vinh hoa, nhưng cõi lòng nàng chết lặng. Cũng chỉ vì mối duyên gặp gỡ nơi hội hoa đăng. Nếu chẳng có cái đêm định mệnh ấy, nàng có lẽ đã chẳng khát khao đến thế, có lẽ đã như bao người thiếu nữ khác cam chịu số kiếp, để rồi an hưởng cuộc đời như vốn dĩ phải thế. Và một lần nữa, nàng chẳng hề hối hận cho mối duyên gặp gỡ này…
Cuối cùng, đóa sen trắng của trí tuệ. Con người vì sao đau khổ ? Vì có trí tuệ để nhận ra đau thương, để hiểu được sâu sắc nỗi khổ ải mà mình phải chịu…Kiếp sống này, nàng vẫn chẳng được hạnh phúc hơn…Trí tuệ cho nàng tự chủ, cho nàng khả năng tự tạo lập cuộc sống cho mình, nhưng vẫn không cho nàng tình yêu, để đến lúc nhận ra tình cảm của người ấy, thì hai người lại buộc phải lìa xa…
Với Nhược Lan, có lẽ chỉ một thứ trên đời này thực sự thuộc về nàng, dù trải qua ba kiếp, dù lựa chọn có khác biệt, duyên phận và tình yêu kiếp nào cũng thế, tâm hồn hai con người dù buộc phải quên hết ký ức tiền kiếp vẫn cứ hướng về nhau, hướng về người mà chỉ nhân duyên chưa bao giờ se kết…
Nhược Lan mãi mãi trân trọng tình yêu ấy như đóa sen dù sống trong bùn nhơ vẫn giữ mình thanh cao, xinh đẹp. Kết thúc của nàng, có lẽ chẳng phải là bi kịch, nàng có được tình yêu, nàng vẫn ôm giữ những tình cảm và trải nghiệm cay đắng ngọt bùi đều có đủ mà bao năm nàng lưu luyến, nàng có thể bảo vệ người mình trân quý và có thể đem tới cho người ấy hạnh phúc, vòng xoay số mệnh của nàng dù nghiệt ngã chẳng phải đã rất đủ đầy và trọn vẹn sao ? Đến cuối cùng, nàng vẫn không một lần hối hận, đóa sen vẫn lặng lẽ mỉm cười bên nàng, như tình yêu chỉ thuộc về nàng mà thôi…
__________________ |
Link download :
Tâp 1a: CoGai300Tuoi-Tap01a [4teen.vn].zip | 14.95 MB
Tập 1b: CoGai300Tuoi-Tap01b [4teen.vn].zip | 16.5 MB
Tập 1c: CoGai300Tuoi-Tap01c [4teen.vn].zip | 17.37 MB
Tập 2a: CoGai300Tuoi-Tap02a [4teen.vn].zip | 14.4 MB
Tập 2b: CoGai300Tuoi-Tap02b [4teen.vn].zip | 13.44 MB
Tập 2c: CoGai300Tuoi-Tap02c [4teen.vn].zip | 15 MB
Tập 3a: CoGai300Tuoi-Tap03a [4teen.vn].zip | 16.27 MB
Tập 3b: CoGai300Tuoi-Tap03b [4teen.vn].zip | 14.27 MB
Tập 3c: CoGai300Tuoi-Tap03c [4teen.vn].zip | 17.32 MB
No comments:
Post a Comment